Xuân không đến bất chợt…
Đôi
lời chống rét:Còn1 tháng nữa mới tới Tết,lâu nữa mới Lập Xuân...Song mấy
hôm nay Hà nội rét quá!Tôi muốn không khí Tết hoặc Xuân đến sớm với
BLOG ta cho ấm lên một chút & cũng hi vọng "Những cái buồn
phiền"ngày cuối năm không thể đến?Nhân đây gửi tặng khoá học Bài:Xuân
không đến bất chợt(Thể loại thơ văn xuôi) đã làm năm Tân Sửu(2011) tặng
cựu sinh viên BK K20 nơi tôi về học khi chiến tranh kết thúc.Đương nhiên
cũng phải sửa lại thành năm Quý Tỵ,nên một đôi chỗ có phần "Khiên
cưỡng"?Mong mọi người thông cảm.
Xuân không đến bất chợt…
(Thơ văn xuôi-Quý Tỵ2013)
Có phải rét mãi nhiều cho ngày xuân nắng trải?Hoa e ấp những ngày Đông
bỗng nở bừng tươi mãi!Nước Hồ Gươm lại xanh màu cốm đậm,má thiếu nữ đã hồng lên
trên phố.Mắt ,môi cười cứ lúng liếng niềm vui.Hà nội vắng, ấy là mùa Tết
đến?Sáng mùng một tiếng chim hót đầu nhà là điều rất thật.Nghe xuân đến dìu dịu
lâng lâng,mùa xuân vô tư như tiếng cười con trẻ. Một chút vắng và lặng lẽ sớm
xuân,là hạnh phúc dâng đầy bất tận.Tuổi đời đã ngoài 60 sao vẫn nhiều xuân đến
vậy?Tuổi 50 khoá học đang về-Ôi! Cái tuổi đời thật chín.Cho rất nhiều nên còn rất tr ẻ. Đâu cần nhiều dâng hiến cuộc
đời,cái “totát” dễ so sánh đầy vơi.Ta chẳng cô đơn,vì luôn chia sẽ:Niềm vui
dâng đầy ,nỗi buồn vợi tan.Chào 13! Đỉnh còn cao muôn trượng?Chỉ ngắm lại ta mà
không nhìn bốn huớng:Thấy bằng lòng,nên vẫn còn xuân.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét