CHÚC MỪNG!

http://songthuongnuocchaydoidong.blogspot.com.CHÀO MỪNG 50 NAM HỘI KHÓA!

Bài mới.

Thứ Sáu, 25 tháng 9, 2015

Lão Hoành(Truyện ngắn)




(Thân tặng các bạn học của tôi cấp 2 Mỹ hà 1966.Những xóm đồi,xóm phố,xóm Bùi...Bến Tuần là bối cảnh cho tôi viết truyện này)
Lão Hoành luôn là bí hiểm với cánh trẻ trâu làng bên,trẻ con làng tôi?Nhà thì một mình,hẻo lánh tít tận bờ sông.Con mực thì to lớn luôn ngồi túc trực,nhe nanh bên cái cổng tre .Con Vàng thì nằm trước cửa,sẵn  sàng nhảy xổ vào bất cứ ai.Bí hiểm hơn là sân luôn có đàn ngỗng thả.Con nào cũng vươn dài cổ,kều những tiếng:khào…khào.Mà trẻ con nhiều khi sợ nhất lại là ngỗng.Người lớn chẳng dọa:ngỗng cắn rốn lôi xuống ao ,dìm chết đuối là gì?Bí hiểm hơn nhà lão Hoành được rào kín bằng ba lớp rào tre,chó chui không lọt.Vườn tược của lão thì quanh năm sum suê ,trĩu quả… Rồi tôi cũng học hết cấp 2?Lão Hoành thì mãi bí hiểm với bọn trẻ trâu và trẻ mới lớn làng tôi.Có lần tôi hỏi các cụ trong làng:Ô Hoàng,nhà sao ở tận sát bờ sông mà không ở trong làng.Họ đều chép miệng:cái dân ngụ cư.có đất bãi,bờ sông mà ở thì đã sướng quá rồi?Nhưng kín cổng ,chắc rào…như thế chắc ngụ cư cũng phải giàu lắm.Của nả chắc phải nhiều.Hai anh con trai đi từ thủa nào.một mình sống nơi bờ sông xa dân làng ?Thì biết thế nào?Mà thư từ hồi ấy,tuyệt nhiên ông bưu tá xã chưa bao giờ đặt chân tới?...

Rồi đột nhiên…làng tôi ầm ỹ cái chuyện:chú Bởn bò ngồi tù 10 năm trở về?Bởn là tên cúng cơm.,bò là can tội trộm bò?Ngày ấy giết trâu ,trộm bò tội to lắm.Cả làng tôi đều sợ chú Bởn bò,sợ hơn nhiều trẻ trâu sợ Lão Hoành?Khổ nỗi cả làng có con trâu con bò nào đâu?Thợ cày,trâu bò toàn thuê làng bên cả.Bởn bò ở cạnh nhà tôi.Với người già gặp ngoài đường Bởn thường lừ lừ,chẳng chào hỏi ai.Với chúng tôi Bởn Bò lại rất mau miệng.Thế là thân với chúng tôi?Mà cũng lạ,người lớn làng tôi thấy chú Bởn bò thân với trẻ con lại lấy thế làm vui.Như thế là trẻ làng không sợ làng khác bắt nạt.Thế lại càng an tâm.Tiếng là Bởn trộm cắp ở đâu?Chứ làng tôi xưa nay có mất mát cái gì?
Một lần,hỏi chú Bởn bò về cái Lão Hoành bí hiểm ngoài bờ sông?Bởn bò cười nhạt:Mày có muốn thâm nhập cơ ngơi lão Hoành,hôm nào theo tao?Tưởng Bởn bò nói đùa,song cái đêm Đông cuối năm ấy,Bởn bò đến rủ tôi đi thâm nhập nhà Lão Hoành.Tò mò và đã đi với Bởn bò thì sợ gì nữa…Bởn bò mang theo một cái bao tải?Chắc là định chôm chỉa của lão Hoành cái gì đây…Thật lạ,con mực thấy chú Bởn cứ run bắn người lên,con Vàng cũng vậy chạy tót vào nhà rúc xuống gầm giường…mà chả thấy sủa ,cắn gì…?Đàn ngỗng không thấy chó cắn vẫn nằm cả đầu nhà ngủ.Bởn bò lấy trong bao tải bó lá khoai nước,phủ lên mỗi chú ngỗng một lá to.Lạ ngỗng càng nằm im?Trong nhà vẫn có ngọn đèn leo lét.Lão Hoành nằm trên giường tre,trân trân nhìn lên nóc nhà.Bí hiểm hơn khi chú Bơn và tôi bước vào.Thì một tiếng nói trầm tĩnh của Lão Hoành vang lên:
-Anh Bởn đấy hả?Tôi chỉ đủ sức chờ anh và biết chỉ có anh mới có gan vào nhà tôi?
-(?)
-Tôi thì sắp đi,thằng cả chết rồi…thằng hai thì chưa có tin tức gì?Cơ ngơi này tôi để cả cho anh,cũng chẳng có gì .Nhà tranh.Vườn tược .Đàn ngỗng .Lũ chó…Nhưng anh Bởn phải giúp tôi một việc.Hãy truyền gia phả dòng họ tôi cho con cháu tôi nếu chúng tới tìm.Ông lấy ở đầu giường một hộp gỗ hình ống.Sơn mài cẩn thận.Vẫn nằm,đưa cho chú Bởn.
-Tiện đây có thằng cu là đứa có học,viết hộ di chúc để làm bằng.
Tôi lấy cái bút máy Trường sơn và ghi lên giấy mà lão Hoành đưa cho những điều lão đọc.Dưới ánh đèn dầu sắp tàn.Nội dung thì chả cần nói lại.
Chú Bởn bò và tôi,chả nói được gì.Lão Hoành bảo gì thì làm thế.Chú Bởn sau cùng ra vại múc một gáo nước,đỡ Lão Hoành uống chưa hêt một nửa.
-Anh Bởn cứ để tôi nằm,về nhớ hạ cổng tre…Sáng muộn ngày mai,hãng báo cho các chức sắc làng.Tôi chưa đi được ngay đâu.
Ối giời ơi!Cái bí hiểm của Lão Hoành chỉ có vậy…Hiếm có một người,tưởng như không tiếp xúc một ai mà chuyện làng,chuyện xã lại rành rẽ đến vậy?Chú Bởn bò nói:Tao chỉ biết và nói chuyện với thằng cả Hoành có một lần?Chứ lão Hoành thì cũng chưa bao giờ…Ôi dào! Hồi trong tù,cùng bị giam với thằng Tung trùm trèo tường ,khoét vách?Nó nói đi ăn trộm mà chó sủa thì vứt ?Tao hỏi,thì nó không nói?Cùng ra tù nó dúi cho tao gói giấy bọc kĩ.Dặn :Da hổ đấy,mày bóc ra bỏ túi.Thì con chó nào gặp mày cũng im thin thít.Nay mới thử quả là hiệu nghiệm.Phủ lá khoai trùm lên ngỗng,thì cả làng này ai chả biết….
Sáng muộn,tôi sang nhà cụ trưởng thôn.Lão Hoành sắp đi rồi cụ ơi!-Sao cậu biết?Tôi thuật lại chuyện tối hôm trước.Và đưa bản di chúc có cả điểm chỉ của Lão Hoành bằng mực tím từ cái bút máy Trường sơn của tôi.Cụ trưởng thôn tức tốc kéo tôi chạy ra nhà lão Hoàng.Lão Hoàng còn tỉnh,song không nói được nữa.Cụ trưởng thôn thương cảm và hối hận:Dân làng tôi có lỗi với ông nhiều lắm…Lão Hoàng hực lên một tiếng ,rồi đi.Cụ trưởng thôn vuốt mắt cho lão…

Rồi dân làng đã lo tang ma,cho lão Hoành thế là chu đáo.Chú Bởn bò duy nhất chít khăn tang và đáp lễ. …Rồi chú cũng chuyển ra ở hẳn cơ ngơi của Lão Hoành.Hộp gia phả quí nhất của Lão Hoành duy chỉ có Bởn bò ,tôi và cụ trưởng thôn biết…và cũng chưa thấy ai đến tìm,hỏi cho đến giờ?
Hà nội tháng 9 năm 2015.
Trần Đức Trung 
(Tôi chọn khổ chữ to là muốn cháu nội ,cháu ngoại của các bạn đọc cho!Thế hay hơn và chúng  mới biết đến con ngỗng,khi nhiều vị ở thành thị.Hơn nữa có thể giải thích cho chúng,da hổ không phải chỉ trôm có nghề dùng.Bộ đội trinh sát đồn giặc của ta thời chống Pháp cũng dùng...Coi như món quà trung thu tặng con cháu chúng ta)

Kỳ sau:Phố Lão Hoành!
Tưởng Lão Hoành đã chết rồi?Sao còn có phố này?Xin xem hồi sau sẽ rõ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Phân trang.